Dịch: Tiểu Băng
Nhoáng một cái mấy ngày trôi qua, Hà Mộ đã lục tục mua xong đồ đạc chuẩn bị.
Thời buổi bây giờ, đã có thể chẳng cần phải bước chân ra cửa cũng có thể muốn gì mua được nấy, chỉ cần mở Vạn Giới Thông Thức phù, đăng ký mua trên ấy, thanh toán, rồi chờ chuyển hàng tới mà thôi.
Hắn kiểm tra kĩ từng món một, hài lòng gật gù, cất vào trong nhẫn trữ vật, rồi đi ra phòng gác cổng, thấy Đại Thanh Căn đang ngửa đầu nhìn trời, hấp thu tinh hoa tử khí âm cực dương sinh từ mặt trời, vẻ rất chăm chỉ cần cù.
“Tiền bối có hứng quá a.” Hà Mộ mỉm cười tựa vào cửa, bắt chước dáng vẻ tiêu sái tự nhiên của sư phụ, lên tiếng vừa lúc Đại Thanh Căn luyện công xong, không sớm một phần, không muộn một hào.
Đại Thanh Căn được một tiếng gọi tiền bối này khiến cả người sảng khoái, vuốt vuốt cái gốc cây xanh mướt của mình, cười ha hả: “Tiểu Mộ ngươi cũng nhàn nhã quá, không phải muốn đi Yêu tộc tinh vực du lịch hả? Sao không thấy ngươi chuẩn bị gì?”
“Đều đã làm hết qua Vạn Giới Thông Thức rồi, chỉ còn có một chuyện chưa ổn, cần nhờ tiền bối giúp một chút.” Hà Mộ cười tủm tỉm.
Đại Thanh Căn đang đắc ý thỏa mãn, vô cùng khí khái ra vẻ tiền bối gật đầu, thì chợt tỉnh ngộ, giật mình: “Hỗ trợ? Ta chỉ là gác cổng nho nhỏ, giúp được cái gì chứ!?”
Không phải nhắm vào tài sản ta gom góp được đó chứ?
Dạo gần đây vì một nguyên nhân không thể nói ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-the-ton-su-nhat-the-chi-ton/1216947/quyen-7-chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.