Thứ Hai hóa ra là một ngày yên bình và tĩnh lặng.
Trong tiết học cuối cùng, Phó Tư nhìn chằm chằm vào Lữ Dương trong sự sợ hãi.
Người kia chỉ cúi đầu làm đề.
Lớp tự học tan khi làm xong bài tập về nhà, nhưng Phó Tư không hiểu câu hỏi bổ sung cuối cùng.
Sắp đến kì chiêu sinh rồi, nếu là bình thường, không làm câu hỏi bổ sung cũng không sao.
Nhưng bây giờ Phó Tư cầm bút, nhưng trong lòng càng ngày càng lo lắng.
Tất cả mọi người trong lớp đều rời đi 7,8 phần rồi.
Cậu học sinh trực nhật hô to "Đi sau cùng tắt đèn đóng cửa!"
Phó Tư nắm bút trả lời qua loa.
Ngay khi cậu vừa nhìn lên, trên bục giảng đã xuất hiện một chồng sách bài tập gọn gàng.
Có một người đang đứng cạnh.
Khi Phó Tư nhìn thấy người đó, không tự chủ thốt lên một tiếng "A".
Lữ Dương nhướng mi, đặt sách lên trên, cười đối với cậu gật đầu, "Đang làm bài cuối cùng sao?"
"Ừ." Phó Tư hốt hoảng vặn nắp bút thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi.
Nhưng Lữ Dương không nhanh không chậm bước tới, ghé vào bàn của cậu.
"Còn chưa hoàn thành sao? Sao cậu không làm?" Hai ngón tay thon dài ấn vào vở của cậu, đầu ngón tay chỉ vào đề bài cậu đang không làm được.
"Câu hỏi bổ sung, có thể không cần làm." Phó Tư cất hộp văn phòng phẩm đi, muốn gập quyển vở lại, nhưng ngón tay của Lữ Dương đã chặn ngang, cậu không dám gập.
"Tôi dạy cậu."
"Không cần!" lời từ chối bật thốt lên, cậu cướp lại quyển vở có chút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhat-thoi-tinh-nhiet/1152591/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.