“Mẹ nó! Hiên Viên Minh, ngươi có phải là nam nhân không vậy?” Vân Liệt Diễm nghe xong, thoáng cái liền phát hoả. Nàng dùng một tay nắm cổ áo Hiên Viên Minh: “Ngươi dám nói lời mà không giữ lời à? Chẳng lẽ hôm qua ngươi nói từ hôn với ta là chọc chơi cho vui hả? Ngươi không từ hôn hả? Ngươi dựa vào cái gì mà dám không từ hôn? Nói lời như bát nước đã đổ đi, ngươi đem nước đổ ra ngoài rồi chẳng lẽ còn có thể nằm xuống đất mà liếm cho sạch sao? Hiên Viên Minh, không phải ngươi đã nói cho dù có phải xuất gia làm hoà thượng cũng không lấy ta sao? Vậy bây giờ ngươi đã chuẩn bị tốt rồi hả? Ta thấy, nếu đã không dứt khoát còn muốn hoàn tục, vậy thì để ta giúp ngươi đem mọi chuyện giải quyết cho dứt khoát một chút!”
Một ngọn lửa lập tức xuất hiện trên lòng bàn tay Vân Liệt Diễm. Hiên Viên Minh dùng một chưởng đẩy nàng ra, dùng nội công bứt rách áo ngoài. Chết tiệt! Sớm biết nữ nhân này có vấn đề, nàng rốt cuộc đã phóng hỏa như thế nào?
Vân Phụng Khải nhìn một thân chật vật của Hiên Viên Minh, cũng có chút khiếp sợ nhìn lại Vân Liệt Diễm. Sao con bé có thể làm được điều đó? Ngọn lửa kia như có linh tính, từ trên ngón tay nàng lan dần ra, hơn nữa nó cháy trên tay nàng mà nàng lại không có cảm giác gì sao?
“Diễm nhi, tay con không sao chứ?” Vân Phụng Khải bước lên, kiểm tra bàn tay của Vân Liệt Diễm, trong đôi mắt tràn đầy nghi hoặc. Hắn nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhi-tu-di-nang-cua-mau-than-hoa-than/1703592/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.