Buổi trưa tan học, Dương Lạc xách cặp chạy về phía căng tin, trước đó đã hẹn ăn trưa cùng ba.
Quả nhiên, xa xa, đã thấy Dương Trung cầm theo một cặp tài liệu đứng ở cửa chính. Dương Lạc tăng tốc chạy qua: “Ba, ba đợi lâu chưa ạ?”
Dương Trung vỗ vai cậu: “Không sao, dù sao hôm nay cũng là con mời ba. Học xong chắc đói lắm đúng không, ba con mình mau vào thôi nào.”
Dương Lạc gọi hai món xào, một đĩa mực tươi xào ngồng tỏi, một đĩa gà xào váng đậu.
Ba cậu nhìn món ăn trước mặt: “Đa dạng thật đấy. Chờ khi nào xong hội thảo, ba lại đưa con ra ngoài ăn.”
Dương Lạc cười, lại đi qua bưng tới hai bát canh trứng gà rong biển, sau đó đưa thìa và đũa cho ông.
“Vâng, đến lúc đó con ăn bù là được. Ba ăn mau đi ạ, chốc nữa lại nguội mất.”
Dương Trung cầm đũa lên, đầu tiên gắp một miếng râu mực để vào bát con trai: “Hồi bé con chỉ thích ăn cái này, giống y hệt mẹ con.”
Dương Lạc không khách sáo gắp lên, cho vào miệng: “Trước giờ chả khi nào mẹ nhường con cả. Hồi còn bé, tốc độ không nhanh bằng mẹ, đành phải trơ mắt ra nhìn mẹ gắp từng miếng từng miếng khỏi bát mình. Bây giờ nhớ lại con vẫn còn thấy tức.”
Nhớ đến tình cảnh khi ấy, Dương Trung không nhịn được cười. Nuốt xong miếng cơm, bảo cậu: “Đúng rồi, hôm qua trong hội thảo ba gặp được bạn học cũ đấy. Chính là tiến sĩ Ma Tỉnh, trước từng ghé nhà mình chơi. Thầy hướng dẫn làm luận án cho ông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhin-em/1792990/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.