Thùy ấm ức khi bị tống cổ ra khỏi biệt thự… thật quá nhục nhã khi cô lại thua trong tay một đứa con nít miệng còn hôi sữa
Nhất là đó lại còn là con trai của Hoàng Hải Vi.
Hoàng hải Vi… cô cứ chờ đấy tôi sẽ khiến cô sống không bằng chết…
Thùy nghiến răng
*—–*—–*—–*—–*
Ông Lâm vội xem xét xem thằng bé có bị thương chỗ nào không. Ren xua tay nói với ông
-Cháu không sao! Vẻ mặt rất chi là người lớn, Ren nhìn 2 chú đẹp trai đang đứng đơ trước cửa. Em mỉm cười bước lại gần lễ phép cúi đầu chào
-Cháu chào hai chú! Rất vui được gặp hai chú ở đây. Cháu tên là Ren kato Mikage… con trai mẹ Yuki.
-….
-….
Hiếu và Tuấn Anh nhìn nhau.
-Con trai của con Vi….! Cả hai cùng hét nên
-Hai đứa chúng bay thật là… ta chưa muốn bị điếc đâu. Làm ơn nhỏ nhẹ thôi…ông Lâm nói
-A. Bọn con xin lỗi bố! Tại bọn con bất ngờ quá
-Mẹ cháu đâu? Tuấn Anh hỏi
-Bị bố cháu bắt đi rồi …Ren cười
-Thôi, xong… con Vi xác định rồi. Hiếu chẹp miệng
-Chú… cháu có ý này… mọi người giúp đỡ nhé…
Cả 4 người chụm đầu bàn tán rất khí thế…
Quả là con trai của Trần Anh Phong…. quỷ kế đa đoan còn hơn cả các bậc bô lão
******************
Phong thức giấc sau một đêm hoan lạc…
Nhìn sang bên cạnh trống trơn, anh vội bật dậy…
Đôi mắt tím biếc khẽ di chuyển ánh mắt về phía Phong
Phong thở dài
-Tôi tưởng em đã bỏ đi! !!!
-Nếu đi được tôi đã đi lâu rồi, anh tưởng tôi có sức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-anh-thua-roi/568719/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.