Để đi đến tận cùng của yêu thương phải đi qua một con đường mang tên là “nước mắt” ….
Từng giây từng phút được sống. ..
Ai cũng muốn hạnh phúc, chẳng có ai muốn đau… nhưng…
Không thể thấy cầu vòng nếu thiếu những cơn mưa…
Vậy nên:
Hãy cứ yêu thương hết mình….
……bởi vì….
Cái gì cũng vậy nếu có được dễ dàng quá thì giá trị của nó sẽ trở nên tầm thường.
_LeeHannie_
****——–*****
Nó ngồi đối diện với ông Lâm bé Ren ngồi ngay bên cạnh đang đánh chén ly kem cốm
-Con…
Ông Lâm nghẹn ngào. Đứa nhỏ này nay đã lớn khôn rồi
-Cháu xin lỗi vì năm đó đi mà không chào chủ tịch…. dạo này chủ tịch khỏe chứ?
-Con không định cho thằng Phong biết sao? Chuyện đứa bé thằng Phong phải có trách nhiệm
-Bé Ren là con cháu, cháu có trách nhiệm nuôi dưỡng nó… mẹ con cháu không cần sự thương hại…. cháu cũng không cần anh ấy có trách nhiệm vì… tất cả do cháu tự nguyện
Nó xoa đầu tiểu yêu nghiệt, bé Ren cười cười nhìn nó
-Nhưng mà… thằng Phong nó đã tìm con rất lâu…. con và nó … không thể quay lại sao?
Ông Lâm nói, giọng ông nghèn nghẹn.
-Cháu nghĩ mọi việc đã kết thúc…. chủ tịch hãy giúp cháu giữ kín chuyện này với anh ấy, mẹ con cháu sẽ về Pháp vào ngày mai , mẹ con cháu không muốn làm đảo nộn cuộc sống vốn có của anh ấy
-….
-Khi thằng bé đủ lớn để hiểu mọi chuyện cháu sẽ để nó quyết định có trở về nhận anh ấy hay không.
-Con không thể ở lại thêm vài ngày sao? Cho ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-anh-thua-roi/568725/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.