-Mẹ không muốn. Muộn rồi, con về phòng ngủ đi…
Đôi mắt tím biếc trùng xuống…lần đầu tiên thằng bé đòi gặp bố nó, nó không biết phải ứng sử như thế nào….. có chút lo lắng, bối rối và đau lòng
Gần 6 năm qua chưa một giây một phút nào nó thôi nghĩ về người đó … cứ ngỡ có thể quên mà sao vẫn nhớ…
-Con muốn, mami cho con về nhé… con chỉ đứng từ xa nhìn bố thôi…
-Về phòng ngủ đi, mẹ không muốn nói về vấn đề này nữa .
-Mami….
-Ren… về phòng , mẹ mệt rồi
…
Thằng nhóc ngúng nguẩy bỏ về phòng, căn phòng nhỏ màu xanh dương thơm ngát mùi bạc hà
Đôi tay nhỏ kẽ lướt trên bàn phím của chiếc máy tính xách tay
-Em xem gì thế Ren…? Một thằng nhóc có mái tóc màu nâu đậm ló đầu vào phòng
Ren bình tĩnh quay lại nhìn thằng anh họ rồi rõng rạc nói
-Em điều tra bố em. Aki -chan, anh có muốn về Việt Nam với em không?
Khuôn mặt nhóc Aki sáng bừng.
-Nghe có vẻ thú vị đấy. Chúng ta sẽ làm một cuộc phiêu lưu
-Nhưng mà mẹ không cho em đi…
-Chán thật
Aki tiu ngỉu
-Aki- chan, hay chúng ta trốn đi…
-Ba mẹ anh và cô Yuki sẽ rất lo đấy. Rồi chúng ta sẽ lại bị phạt thôi. Aki xua tay… cậu vẫn còn nhớ trận đòn của bố khi cậu cùng nhóc Ren trốn đi nghịch tuyết
-Anh sợ à? Thế em đi một mình.
Ren nó , cậu nhóc xoay người lại tiếp tục dán mắt vào mấy dòng chữ lằng ngoằng trên màn hình
Aki thấy tự ái kinh khủng…. tuy cả hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-anh-thua-roi/568729/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.