Choang……..
-Á….Á…Á….
Mọi người ồ ạt chạy về phía phòng của Thùy…
-Tại sao? Tại sao cậu làm vậy với tôi….hức…hức
Những tiếng khóc vang lên ngắt quãng vang lên
Mọi người bắt đầu xì xào bàn tán…
Phong lách người qua mấy chục mạng bước vào phòng
Trước mặt anh….
Căn phòng hoàn mỹ của Thùy hoang tàn đổ nát mọi vật dụng bị vứt tung tóe , quần áo bị di dưới đất…
Thùy đang quỳ dưới sàn đôi tay bị mảnh thủy tinh đâm vào chảy máu… đôi tay ấy nắm chặt tấm ảnh đã bị nhàu nát…
-Vi, sao em dám làm vậy….
Phong bực… phải gọi là nổi điên mới đúng. ..
Cô có thể ghét Thùy , có thể hận Thùy nhưng… ít nhất trong ngày sinh nhật của Thùy cô không nên phá hủy như vậy…
-Tôi không làm gì sai cả…
Giọng nó vẫn nhàn nhạt nói
-Cậu không làm gì sao? Cậu làm gì tôi cũng được nhưng ai cho cậu đụng vào bức ảnh này?
Thùy bật dậy túm lấy nó lay mạnh…
Hầu như tất cả mọi người đèu cảm thấy sót xa cho Thùy….
Cô ấy vốn hiền lành mà… còn Vi. Mọi người nhìn cô khinh thường, khoác trên người những bộ cánh lộng lẫy vậy mà cư sử như một con nhỏ thô lỗ ,giang hồ…
-Buông…
Nó nói nhưng Thùy không nghe, cô bám chặt lấy vai nó ,nước mắt giàn giụa
Nó khinh…
Mạnh mẽ hất mạnh Thùy ra khiến cô ả loạng choạng suýt ngã may mà Phong kịp đỡ
-Cô quá đáng rồi đấy! Mau xin lỗi Thùy
-Tôi không làm sai tại sao phải xin lỗi?
-Cô còn nói mình không sai? Tôi không ngờ cô lại là loại người như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-anh-thua-roi/568734/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.