Khánh lo lắng nhìn con bé đang gục mặt xuống bàn, hình như mấy ngày hôm nay nó ngủ không đủ giấc. Anh đi có mấy ngày mà con bé trông gầy hẳn đi, nhìn mà lao lòng
-Vi nhi, cậu mệt lắm hả?
Nó hơi cười rồi lắc đầu
-Tớ ổn mà.
Phong vào lớp, anh quét cái ánh mắt không mấy thiện cảm nhìn Khánh. Đặt nên bàn ai đó hộp sữa socola rồi trở về bàn
Ai đó cũng rất tự nhiên cầm lên uống.
Khánh hơi thắc mắc về mối quan hệ rối ren của nó và Phong. Mới vài ngày trước 2 người từ mặt nhau giờ lại như không có chuyện gì thật làm người ta tò mò
-Tối nay có tiệc em có về các nhà không? Nhã Lam ân cần hỏi , giống như một người chị gái quan tâm em thật sự. Nó hơi ngước lên
-Tại sao không?
-Thật sao, mẹ rất mong em.
-Bà ta không xứng đáng làm người hầu của tôi chứ chẳng nói với tới chức danh làm mẹ
-Sao em lại nói thế với mẹ của chúng ta
Lam nói, giọng hơi run lên vì cơn giận.
Vi mỉa mai
-Mẹ chị k phải mẹ tôi
-Em. ..Em. ….
-Lam cô vào lớp rồi về chỗ đi. Khánh nhắc nhở
Vi thẫn thờ, xuốt mấy tiết nó chỉ im lặng, Khánh muốn biết cô bé đáng yêu kia đi đâu rồi.
Hết tiết 4 Vi xin về, một lúc sau cả Phương và Phong cũng biến mất
3 con người kì lạ này luôn tạo cho người ta cảm giác rất bí ẩn
****—****
7 h tối tại biệt thự Hoàng Gia
Các cậu ấm cô chiêu xúng xính trong những bộ cánh hàng hiệu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-anh-thua-roi/808590/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.