“Trung Văn chiến thắng! Trung Văn vô địch!”
Các cổ động viên trường Trung Văn sung sướng hét lên khi đội tuyển có một chiến thắng đẹp. Mặc dù là trận khởi đầu nhưng việc dẫn điểm trước cũng khiến cho mọi người tin đội tuyển Trung Văn có thể vượt qua vòng loại.
Các thành viên trong đội rất mệt nhưng niềm vui chiến thắng đã xua đi tất cả. Một vài thành viên dự bị giúp Hiểu Hân và Mai Phương dọn đồ cho đội bóng.
Một thành viên trong đội thấy Khôi Nguyên tiến xuống sân thi đấu liền la lên.
“Sư huynh hôm nay bọn em chơi được chứ?”
“Rất tốt! Cứ thế phát huy, nếu đến vòng loại 2 mà không qua được thì các cậu cứ liệu với anh.” Khôi Nguyên giả vờ giơ nắm đấm ra dọa.
“Có phạt thì phải có thưởng chứ, hôm nay bọn em thắng sư huynh phải khao đấy.”
“Ok! Cũng đến trưa rồi tôi mời các em đi ăn. Mà chiều nay Vũ Phong cùng vài bạn xem trận chiều nay nhé, phải biết thực lực đối thủ mới được.”
“Vâng! Sư huynh.” Vũ Phong, cùng vài bạn làm động tác tuân lệnh theo kiểu nhà binh khiến mọi người cười nghiêng ngả.
Vũ Phong sau sự việc của Lệ Chị gây ra cho Hiểu Hân, đã cảm thấy áy náy vô cùng. Vũ Phong đã xin lỗi Hiểu Hân nhưng thái độ của cô thì lạnh nhạt dửng dưng như chưa hề có chuyện, khiến Vũ Phong càng buồn hơn. Giá như Hiểu Hân cũng như người khác mắng chửi mình một trận thì Vũ Phong sẽ cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều. Hiểu Hân lấy thái độ lạnh nhạt ấy làm khoảng cách khiến Vũ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-hay-doi-anh/1408585/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.