Lúc Tô Vãng Sinh quay đầu lại thì thấy Ninh Túc đang nhìn chằm chằm sàn nhà. Tô Vãng Sinh cũng nhìn theo tầm mắt của cậu, đó hẳn là nơi mà cô dâu dập đầu.
Sàn nhà màu đen, vết máu từ trán cô dâu dây ra sàn nhà không mấy rõ ràng, rất khó nhìn rõ.
Bỗng nhiên hắn nghe thấy Ninh Túc hít hít mũi nói: “Mùi này quen ghê.”
Tô Vãng Sinh: “?”
Cậu mũi chó à? Nhiều mùi như vậy mà cậu lại có thể ngửi được mùi hương thân quen sao?
“Buổi tiệc đã chuẩn bị xong, mời mọi người ngồi vào chỗ.” Ninh Túc vừa dứt lời thì anh dân thôn đã bước đến nói.
Tô Vãng Sinh: “…”
Hóa ra cái mùi quen thuộc này là mùi từ tiệc cưới sao?
Anh thôn dân đến dẫn bọn họ vào bàn tiệc, xem ra bọn họ không thể chạy đến lò mổ ngay vào lúc này.
Sau khi xem xong hôn lễ, tâm trạng ai ai cũng càng thêm phức tạp, đầu óc cũng rối ren.
Sắp đặt cho họ tham dự hôn lễ này là có manh mối gì ư?
Không ngờ hôn lễ lại diễn ra lâu như vậy, bây giờ đã là buổi chiều ngày thứ hai, sau hôn lễ không chỉ không có manh mối gì mà suy nghĩ lại càng rối loạn hơn.
Chỉ còn lại ba ngày, nếu không giải được bí mật thì bọn họ đều phải chết.
Bọn họ trở nên gấp gáp đến không thể khống chế.
Chỉ trừ một người.
Ninh Túc vẫn còn tâm trạng tán dóc với anh thôn dân.
Anh thôn dân hiền lành hỏi Ninh Túc: “Em mệt lắm phải không? Dầu gì thời gian tổ chức hôn lễ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-zombie-chi-muon-an-nhan-thoi/2904241/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.