Về đêm ở quận Phù Nhân, ánh trăng sáng tỏ, gió đêm se lạnh. Nước trong nhà giam là thông với hồ nước bên ngoài, mỗi khi có cơn gió thổi qua, ánh trăng trên mặt hồ sẽ gợn sóng lăn tăn.
Người chơi vừa hoảng loạn vừa nặng nề suy nghĩ về thiết lập thế giới quan của phó bản này.
Chân của họ vẫn còn đang ngâm ở trong nước, mới đầu họ vẫn chưa cảm thấy gì hết, nhưng về lâu lại nhận thấy lòng bàn chân rét lạnh, chui từng chút một vào cơ thể họ.
Nó mang theo một cảm giác nhỏ bé nào đó không nói rõ được, cũng không thể miêu tả rõ.
“Thế nhưng tại sao họ lại muốn làm vậy?”
“Nếu họ là thực vật có hận thù với con người thì còn dễ hiểu, dùng cách con người đối xử với loài hoa để báo thù con người, nhưng họ là con người mà.” Chúc Song Song nghi ngờ nói với một giọng nặng trĩu.
Không người chơi nào biết tại sao.
Họ bắt đầu suy nghĩ ý nghĩa về cái tên [Nô Lệ Hoa] của phó bản, rốt cuộc nó có hàm ý gì, danh tính của họ vào lúc này là gì, họ sắp sửa bị làm gì.
“Chào anh trai, cho em hỏi bọn họ bị mang đi làm gì vậy?”
Thiếu niên dựa vào tường, thông qua khe hở giữa những cây cột gỗ mà hỏi người đàn ông ở nhà giam bên cạnh, người cũng đang dựa vào tường giống cậu.
“…”
Lại xuất hiện rồi, ông hoàng vượt rào cản.
Tô Vãng Sinh thầm nghĩ, đã lâu rồi mới thấy lại.
Trong hoàn cảnh đó, nhiều người chơi không nghĩ họ có thể khai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-zombie-chi-muon-an-nhan-thoi/2904287/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.