Cậu vươn tay ra, chính là muốn đưa đóa hoa này cho hắn.
Cậu sửa sang lại vẻ ngoài, chính là muốn đón hoa thánh vào cơ thể với bộ dáng đẹp nhất.
Ninh Trường Phong sửng sốt trước dáng vẻ trịnh trọng này của cậu. Vào lúc này, hắn thật sự cảm nhận được tín ngưỡng của Ninh Túc thành kính đến cỡ nào.
Nó còn vượt xa hơn cả hắn.
Hắn thực sự không tài nào nghĩ ra được cậu đã làm bằng cách nào, hắn cho rằng mức độ tín ngưỡng của hắn đã là hiếm có lắm rồi.
Đây đều là do hắn tự thôi miên chính mình ngay từ đầu, sử dụng huyết thống truyền thừa tạo ra kỹ năng phân tách để làm suy yếu ý thức quá mạnh mẽ của bản thân mới làm được.
“Rốt cuộc là tại sao cậu lại thành kính tín ngưỡng Thần Hoa như vậy?”
Thành kính đến mức hắn cũng không thể hiểu nổi, thuần khiết đến làm hắn tò mò không thôi.
Ninh Túc nói, “Anh có biết điều gì là quan trọng nhất đối với một người không có cha mẹ từ khi còn nhỏ không?”
Ninh Trường Phong không biết tại sao cậu lại hỏi vậy, nhưng bất ngờ là hắn vẫn nghiêm túc trả lời câu hỏi như này, “Thức ăn, bạn bè, bảo vệ gì đó linh tinh.”
Thiếu niên nói một câu mà hắn không hiểu, “Nó đều cho tôi.”
Không biết tại sao, nhưng Ninh Túc có trí nhớ sớm hơn rất nhiều người bình thường, từ khi cậu hai tuổi đã nhớ tất cả mọi thứ rất rõ ràng.
Vào thời điểm hai tuổi, hầu hết trẻ em chỉ mới biết tập đi. Nhưng năm cậu hai tuổi, cậu đã bị gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-zombie-chi-muon-an-nhan-thoi/2904299/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.