Trong phòng có một sự im lặng khó mà diễn tả được.
Ninh Trường Phong thở mấy hơi liên tiếp, còn Ninh Túc nằm trên giường làm như không nghe thấy.
Cậu rất hiểu cho Ninh Trường Phong, dù sao đó cũng là 100 triệu điểm, nếu đổi là cậu thì cậu cũng không muốn để người khác chém, cậu sẽ tự chém mình, sau đó bí mật đổi một thân phận khác đi nhận 100 triệu điểm.
“Cậu muốn 100 triệu điểm kia đến vậy hả?”
“Đúng vậy.” Ninh Túc nói, “Một trăm triệu điểm đủ để nằm yên cả đời, trước kia muốn, giờ càng muốn hơn.”
Ninh Trường Phong: “Tại sao? Mắc gì bây giờ càng muốn hơn?”
“A.” Ninh Túc nằm trên giường, nhìn đám rêu xanh đen đang liều mạng mọc bên trong những kẽ hở tối tăm ẩm ướt của trần nhà đen thui, cậu nói, “Mấy ngày trước A Phi kiếm được gần cả 100 vạn điểm, nó mới có tí tuổi, không nên gánh vác những thứ này. Dù sao nó cũng gọi tôi một tiếng… Hmm, nó coi tôi là ba nó, cho nên tôi cũng phải ra dáng người ba một chút chứ.”
Không biết những lời này đã đâm thủng lòng của người nào, căn phòng lại chìm vào im lặng.
Ninh Trường Phong nói: “Không phải chỉ là 100 triệu điểm sao? Tôi cũng có.”
Ninh Túc quay đầu nhìn hắn, vẻ mặt như kiểu không muốn vạch trần hắn cho lắm.
Mới là lạ.
“Một tháng anh tham gia bốn phó bản, cứ cho mỗi tháng anh có 200 vạn điểm đi, vậy thì một năm cũng chỉ được 2.400 vạn điểm, bắt buộc phải bốn năm mới đủ 100 triệu điểm, anh vào căn cứ cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-zombie-chi-muon-an-nhan-thoi/2904300/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.