Sư Thiên Xu cúi đầu, qua vài giây lại nhìn bọn họ lần nữa.
Khi nhìn Thạch Hạc cô không có bất kỳ phản ứng gì, nhìn đến người nhộng sư, cổ bà hay Lăng Tiêu cũng đều không có. Mãi đến khi bắt gặp Ninh Trường Phong thì cô mới cau mày nói, “Ninh Trường Phong, anh lại giở trò gì đấy?”
Ninh Trường Phong kinh ngạc nhìn cô, trái cổ hắn khẽ nhúc nhích, “Tôi, tôi…”
Hắn không nói được lời nào, chỉ nhìn cô với vẻ mặt vô cùng phức tạp. Hắn không ngờ vào lúc này rồi mà Sư Thiên Xu vẫn còn nhớ ra hắn.
Hắn nhất thời không diễn tả được cảm giác trong lòng mình.
Sư Thiên Xu lại nhìn Ninh Túc, hiển nhiên đã thả lỏng hơn rất nhiều, “Chúng ta đang trong phó bản à?”
Cô vẫn còn nhớ phó bản.
Cô đã quên rất nhiều người nhưng vẫn còn nhớ phó bản.
Phó bản chiếm phần lớn thời gian trong đời cô, cô đã ở trong đó suốt 15 năm trời.
Cô cũng nhớ Ninh Túc, mặc dù bọn họ chỉ mới quen nhau chưa đầy hai tháng.
Ninh Túc mím môi đi tới bên cạnh cô, trực tiếp nói với cô: “Hội trưởng, chúng ta đang ở trong một phó bản học đường và chị đang tạm thời bị mất trí nhớ.”
Hiểu rõ hoàn cảnh của bản thân và môi trường xung quanh có thể làm cô cảm thấy an tâm hơn.
Sư Thiên Xu gật đầu, cô mở miệng muốn nói chuyện nhưng lại dừng một chút, vài giây sau cô dặn dò Ninh Túc: “Ninh Trường Phong là một tên đểu cáng, cậu nhất định phải cẩn thận đấy.”
“…”
Ninh Túc nhìn thoáng qua Ninh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-zombie-chi-muon-an-nhan-thoi/2904358/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.