Lăng Tiêu lạnh mặt trả cậu một đồng mà lúc nãy mua mì ông chủ thối lại cho hắn.
Ninh Túc cất tiền vào túi, sau đó mới quay đầu đi chỗ khác, cùng hắn trở về cư xá.
Khi họ đến tầng ba, Tần Ô và Giả Á Hoa chào tạm biệt họ.
Hai người này sống ở tầng ba.
“Mai gặp lại.” Tần Ô nhìn Ninh Túc một cái, dừng lại vài giây rồi nói: “Sáng mai tôi sẽ mua bánh bao thịt bò cho cậu.”
Ninh Túc “ò”, cậu biết thứ hắn muốn biểu đạt không chỉ có bánh bao, thế là gật đầu với hắn: “Tôi biết rồi, cảm ơn nha.”
Sau khi đưa cuốn nhật ký cho hắn, trước khi Lăng Tiêu tới chỗ họ, Tần Ô đã nói với cậu một câu: “Cảm ơn cậu.”
“Từ lúc sáu tuổi Lăng Tiêu đã có fan hâm mộ, mặc dù ở độ tuổi đó ảnh đã có rất nhiều fan cuồng nhưng ảnh vẫn luôn cực kỳ đề phòng, không thích người khác đến gần, chỉ có cậu là ngoại lệ.”
Lúc lên lầu, Ninh Túc nhìn chằm chằm tay đang cầm mì của Lăng Tiêu mấy giây, sau đó lại quay đầu nhìn hắn.
Lăng Tiêu dừng lại, cúi đầu nhìn cậu từ trên cầu thang tối tăm chật hẹp: “Cậu biết rồi đúng không?”
Hắn quá nhạy bén.
Ninh Túc không muốn nói dối hắn.
Lăng Tiêu nhấc chân lên, tiếp tục đi về phía trước: “Toàn bộ căn cứ đều biết chuyện đó nên cậu có biết cũng chẳng có gì lạ.”
Ninh Túc lẽo đẽo theo hắn lên lầu, suốt quãng đường im lặng không nói gì, coi như là cam chịu.
Chỉ là cam chịu cái gì, hai người lại có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-zombie-chi-muon-an-nhan-thoi/2904382/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.