d*c v*ng của Túc Phong là ăn.
Phần thể hiện rõ d*c v*ng của hắn nhất chính là cái miệng.
Cái miệng d*c v*ng nằm ngay trên miệng của hắn luôn, cho nên mặt hắn mới còn nguyên ở trên đầu.
Hai người ngây ra nhìn hắn gặm cánh tay của bạn hắn thành một đống bầy nhầy như đang ăn dưa hấu.
Bạn hắn bị cơ thể của hắn che khuất đi một nửa, đã vậy nãy giờ cũng không thấy người đó với tay lấy đồ ăn, có vẻ như đã chết từ lâu rồi.
Hình dáng đại khái của cơ thể vẫn còn, có thể đoán được lý do hắn chết.
Hàn Lương hỏi Đường Tâm: “Giờ chúng ta có nên xử hắn luôn không?”
Đường Tâm: “Anh muốn sao?”
Hàn Lương: “Nếu giờ chúng ta mà không hành động thì ngày mai hắn sẽ không còn là quái của chúng ta nữa đâu.”
Quá rõ ràng, trong ba đội tối nay thì đội Lăng Tiêu là mạnh nhất, còn đội của họ là yếu nhất.
Tối nay hai đội khác đều có quái cần theo dõi, thành thử ra họ mới có cơ hội để tiêu diệt Túc Phong. Nếu không nhanh tay thì đợi đến khi hai đội kia hết bận, chắc chắn sẽ không đến lượt họ.
Đường Tâm: “Vậy xử luôn đi.”
Hàn Lương: “Thế điểm yếu của hắn là gì? Ở miệng sao?”
Vừa nói hắn vừa lấy ra một chiếc chày sắt.
Đường Tâm: “… Anh tấn công miệng hắn, còn tôi tấn công dạ dày hắn.”
Cô rút ra một thanh kiếm dài.
Hàn Lương chỉ vào khe cửa, “Nhiệm vụ của cô có lẽ hơi khó đấy, cô nhìn bụng của hắn đi.”
Đây không phải là ảo giác,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhoc-zombie-chi-muon-an-nhan-thoi/2904381/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.