Tối hôm đó, lần đầu tiên Thẩm Độ mất ngủ.
Đã hai giờ sáng, cậu vẫn ngồi trước bàn đọc sách, nhưng dù ánh mắt nhìn vào sách, song hoàn toàn không thể đọc vào.
Trong đầu tất cả đều là bóng dáng Hứa Bảo Như, xóa đi không được.
Xúc cảm mềm mại trên môi tựa như vẫn còn đó, trong đầu cậu hiện ra hình ảnh Hứa Bảo Như tiến đến hôn cậu buổi chiều nay.
Cậu không kiềm được mà nhíu mày.
Ban đêm Thẩm Uyển Thu tỉnh dậy đi uống nước, thấy đèn trong phòng con trai vẫn sáng.
Bà đứng bên ngoài gõ nhẹ lên cửa, hỏi: "Thẩm Độ, còn chưa ngủ à?"
Thẩm Độ nghe thấy giọng nói của mẹ, lúc này mới lấy lại tinh thần.
Cậu đáp một tiếng vâng, thấp giọng trả lời, "Con ngủ ngay."
Cậu đóng sách lại, đứng dậy cầm áo phông và quần trên giường, đi vào phòng tắm tắm rửa.
Hôm nay, mãi đến hơn ba giờ sáng Thẩm Độ mới ngủ.
Nhưng hơn năm giờ đã tỉnh dậy.
Khi cậu thức giấc, ấn đường cau lại rất chặt. Trong miệng không nhịn được mắng một câu, sau đó vén chăn đi vào phòng tắm.
__
Thời gian nghỉ đông ngắn hơn so với tưởng tượng của Hứa Bảo Như, chớp mắt một cái đã kết thúc.
Ngày đầu tiên khai giảng, Hứa Bảo Như vẫn còn thói quen trong kì nghỉ đông, sáng sớm rất khó khăn mới từ trong chăn bò dậy được.
Cô rửa mặt xong xuống lầu ăn bữa sáng.
Lúc ăn cơm, mẹ Hứa nhìn mái tóc dài xoăn sóng của con gái, nhắc nhở cô, "Hai ngày nữa mẹ đưa con đi làm thẳng tóc lại, con xem con bây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhu-em-hang-mong/1603100/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.