Thứ Tư buổi chiều, sau khi kết thúc buổi tập vũ đạo, các cô gái của câu lạc bộ bước vào căng tin, vừa ăn tối vừa trò chuyện.
"Trước khi nghỉ đông bắt đầu, chúng ta nên quyết định bài hát cho buổi biểu diễn học kỳ sau, để còn có thời gian phân tích động tác,"
Hứa Văn Thiến – phó đội trưởng – đẩy kính, lấy điện thoại ra. "Mọi người xem có gợi ý gì không, gửi lên đây, sau đó chúng ta sẽ làm bảng để bỏ phiếu."
Mấy cô gái gật đầu, rôm rả thảo luận với nhau.
Hạ Nhu ngồi cạnh Hứa Văn Thiến, yên lặng ăn khay đồ ăn của mình, không tham gia vào chủ đề.
Với nàng, bài hát cuối cùng là gì cũng được, nàng đều vui vẻ chấp nhận.
"Xin lỗi, xin lỗi, tớ đến muộn rồi," Bạch Cầm – tóc vàng – thong thả bước tới, đặt khay xuống, chắp tay nghịch ngợm xin lỗi mọi người, rồi lấy từ túi ra một gói chocolate lắc lắc. "Đây là món tráng miệng sau bữa ăn cho mọi người."
"Đội trưởng, cậu lại mượn hoa hiến Phật à?" Một cô gái tóc ngắn cười, nói với xã viên bên cạnh. "Nếu mấy nam sinh kia biết quà họ tặng đội trưởng bị chúng ta chia nhau ăn, chắc buồn lắm nhỉ."
Không quan tâm, Bạch Cầm nhún vai, ngồi xuống, vuốt tóc trước trán. "Họ đã muốn tặng thì xử lý thế nào là quyền của tớ chứ."
Vẻ mặt chẳng để ý, cô nói tiếp. "Nhưng gói chocolate này không phải nam sinh tặng, là một học muội đưa đấy."
"Wow, đội trưởng, tớ biết cậu quyến rũ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhu-nghien-tam-khuc-sam-lam-truong-xuan/2914126/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.