Sau lần triều nghị ấy, đã không còn ai nhắc đến chuyện tuyển tú nữa.
Nhưng các việc khác thì vẫn không ít hơn bao nhiêu, đặc biệt là kỳ thi Hội vừa buông xuống, mọi người đều hối hả bận rộn.
Thẩm Miên suy nghĩ hai ngày, sau đó hơi điều chỉnh lại quy tắc của kì thi Hội.
Trong đó bao gồm việc quan chủ khảo cùng người ra đề, từ lúc bắt đầu cho đến khi kết thúc khảo thí, đều phải ở nơi phong bế chuyên biệt, không được tùy ý ra vào. Đồng thời, y cũng bãi bỏ một số hạn chế đối với nữ tử muốn dự thi.
Lại còn sai người cải thiện điều kiện trong trường thi, nghiêm ngặt chấn chỉnh các quy định khảo thí.
Trong thời gian ấy, dù có người nêu ý kiến phản đối, nhưng tất cả đều bị Thẩm Miên thẳng thừng bác bỏ.
Chớp mắt đã đến tiết Thượng Tị, người Đại Cảnh trong ngày này thường ra ngoài uống rượu, dạo bước ngắm xuân. Thẩm Miên dành một ngày để xử lý xong công vụ, rồi quay sang hỏi Lục Chương có muốn ra ngoài dạo chơi hay không.
Lục Chương tự nhiên là vui vẻ đồng ý.
Tiền công công nay đã quen rồi, chỉ cần Bệ hạ không rời khỏi Kinh Thành, hắn liền âm thầm cảm tạ trời đất.
Nghe Bệ hạ nói muốn xuất cung, Tiền công công lập tức thuần thục bắt tay chuẩn bị đủ thứ vật dụng cần dùng. Đến khi Thẩm Miên thấy hắn còn định mang cả bộ trà cụ đầy đủ đặt lên xe ngựa, liền đen mặt vội ngăn lại: "Đem nhiều đồ như vậy làm gì!"
Thẩm Miên bảo Tiền Dụng lập tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhu-the-nao-nguoi-co-y-kien-gi-voi-tram/2973834/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.