Một bóng dáng thướt tha lướt qua lướt lại trước cửa phòng Hiểu Minh.
Thiên Kim phân vân không biết điều cô sắp làm có đúng không.
Ánh mắt ẩn hiện sự lo lắng.
Cô đã dặn lòng sẽ xoá anh khỏi tâm trí.
Nhưng nếu bây giờ gặp anh có phải mọi công sức đều đổ sông đổ biển.
Dù lý do rõ ràng là thế, nhưng ý muốn được gặp anh là điều không thể che giấu.
Cô còn phải gặp anh để xác định điều cô nghi ngờ.
Nếu người đó là anh thì sẽ như thế nào.
Cô sẽ yêu anh hơn, hay sẽ xa lánh anh.
Trong tình yêu luôn tồn tại sự đấu tranh giữa con tim và lý trí.
Và lý trí thường bị con tim đánh bại.
“Cộc cộc!” Bàn tay nhỏ nhắn gõ cửa.
Một lúc chẳng thấy hồi âm.
“Cộc cộc cộc.”
Vẫn không có người mở cửa.
Lòng cô nôn nao.
Liệu anh có xảy ra chuyện gì không? Cô chợt nhớ đến vết thương trên tay anh, nó đang chảy máu.
**********
Bầu trời đêm tĩnh lặng đến kinh người.
Đường phố lúc này đã chả còn bóng người nào qua lại.
Một bóng đen chậm rãi từng bước cẩn thận leo lên lầu bốn khu chung cư.
Qua cánh cửa kính để hở, Hoàng Tử luồn người vào trong căn phòng tối mờ.
Bàn tay dính máu mò mẫm công tắc cạnh cửa.
Ánh đèn vàng ấm áp trải khắp căn phòng cổ kính với những giá sách lộng lẫy.
Ánh mắt sắc lạnh chợt mở to ngơ ngác nhìn người con gái nằm trên giường anh.
Cô vẫn nằm đấy, gợi cảm và cuốn hút như lần đầu anh gặp cô.
Tại sao khi ngủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhung-chang-trai-cua-man-dem/10891/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.