Mặc dù tôi đã quyết tâm đối mặt với tất cả, nhưng khi trở lại công ty, trong một khoảng cách gần nào đó, tất cả bí mất của tôi tựa như hoàn toàn phơi bày ra trước những ánh mắt tò mò, tôi thử thản nhiên để đối mặt, nhưng lại phát hiện sự thản nhiên của mình rất khó đổi lại sự bao dung của họ. May là vẫn còn Lưu Giai và Châu Dương luôn bên cạnh an ủi và động viên, thêm vào đó là công việc mấy hôm nay rất nhiều, mỗi ngày tôi phải chú tâm để giải quyết, tuy nhiên mệt mỏi thật nhưng tôi lại cảm thấy thoải mái vì không còn thời gian rãnh rỗi để suy nghĩ vu vơ. Nhiều lúc bận bĩu không phải là điều không tốt, nhờ nó mà tôi có thể tránh khỏi ánh mắt ẩn chứa nhiều hàm ý đặc thù của mọi người xung quanh!
Thật ra con người rất dễ thay đổi, chỉ mấy ngày sau, sự việc dường như đã lắng đọng, mọi người không còn bàn tán xôn xao nữa. Nhưng tôi vẫn cảm giác được rất nhiều chuyện đã không còn như trước nữa, dường như tôi nhận được càng nhiều sự quan tâm hơn, một số người lại xa lạ hẳn, khi nói về công việc bỗng nhiên lại đổi giọng ấp a ấp úng. Tôi không thể không thừa nhận mọi người đều tỏ ra rất thận trọng khi tiếp xúc với tôi. Hơn thế nữa, bệnh AIDS bây giờ là đề tài nóng bỏng nhất trong công ty, mọi người bàn luận nó một cách sôi nổi và công khai bất cứ lúc nào. Phòng nhân sự cũng đột nhiên thông báo sẽ chuẩn bị sắp xếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nhung-ngay-thang-yeu-tham/2613211/quyen-3-chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.