Lục Dung Nhan trợn mắt nhìn hắn như thấy quái vật, “Anh ở đâu chui ra vậy?”
Lục Ngạn Diễm mặt không vui liếc nhìn cô: “Không phải vợ chồng mình mời hai anh em họ ăn sao? Tôi là chủ nhà, không vào bếp thì đi đâu?”
Hừ, nghĩ sao để cho vợ mình đi phục vụ người đàn ông khác vất vả chứ!!!
Lục Dung Nhan thật ra rất vui khi thấy hắn chủ động xin ra trận, đỡ việc cho cô biết bao. Nên cô buông con dao trong tay ra, “Hiếm khi có anh phụ giúp, nhưng mà, anh làm được không?”
“Chỉ là làm cá thôi mà, sao lại không được?” Hắn mặt đầy tự tin, “Em đừng quên tôi là bác sỹ cầm dao giải phẫu người! Đến não người mà còn mổ được thì cá có là gì!?”
“……” Lục Dung Nhan cảm thấy, nếu Giang Trình Minh nghe được lời này dám không muốn ăn luôn.
Cô đưa dao cho hắn, vẫn không yên câm mà dặn dò: “Anh cẩn thận một chút, đừng để bị cắt vào tay.”
“Biết rồi!”
Nhưng dĩ nhiên là làm cá và mổ não là hai việc hoàn toàn khác nhau!
Con cá thật sự linh hoạt, quẫy mạnh suýt thoát khỏi hắn vài lần nhưng vẫn bị tóm trở lại. Lục Dung Nhan nhìn mà phải đưa tay đỡ trán, có chút hối hận! Ban nãy không nên đưa dao cho hắn! Không thể tin được mà!
Đang lúc cô nghĩ ngợi bỗng nhiên
“Á…”
Con dao vậy mà đã cắt được một đoạn ở đầu ngón tay hắn, máu chảy tung tóe.
Lục Dung Nhan hoảng sợ.
Cô gần như không kịp nghĩ, cũng không quan tâm tay hắn còn mùi cá cùng máu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/niem-niem-hon-tinh/1936179/chuong-785.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.