“Đúng rồi, còn có một việc, tôi nghĩ cần phải nhấn mạnh lại với em!”
Lục Ngạn Diễm bỗng nghiêm mặt, “Quan hệ giữa tôi cùng Khúc Ngọc Khê, đã sớm không phải quan hệ nam nữ gì nữa! Bên ngoài không phải, bên trong càng không phải! Nên em cũng đừng có suốt ngày ‘mối tình đầu’ này nọ nữa! Nghe thầy cứ có cảm giác có người đang ghen đó!”
Lục Ngạn Diễm đuôi mắt híp cả lại.
“Ghen?” Lục Dung Nhan cười, “Anh đừng có tự dát vàng lên mặt mình như vậy! Không phải điện thoại Lục tứ thiếu gia anh lưu một ‘mối tình đầu bất diệt’ như vậy, tôi sao lại gọi vậy chứ?”
“Người lưu tên trong điện thoại đó không phải tôi.” Thật hiếm khi Lục Ngạn Diễm mở miệng giải thích.
“… anh đừng nói với tôi là Khúc Ngọc Khê tự lưu nha?”
“Ừ.”
“À, ra vậy.” Lục Dung Nhan gật đầu. Khó trách lần đó sau khi xem điện thoại hắn đã đổi tên cô ta lại.
“Cô ta có thể cầm điện thoại anh, còn tự đổi tên, vậy quan hệ hai người cũng thật khắng khít nhỉ!”
“…”
“Đúng rồi!” Lục Dung Nhan lại nghĩ tới một việc khác. “Cô ta với Ngạn Sanh ca chuẩn bị ly hôn, anh biết không?”
“Có nghe nói.”
Hóa ra hắn đã biết.
“Thế nào? Có cao hứng hay không? Chỉ cần anh với tôi ly hôn thì anh với mối tình đầu của anh tha hồ song túc song phi đó! Cho nên, Lục thiếu gia, ký tên đi! Đừng dây dưa.”
Cô vừa nói xong, thì mặt hắn cũng đen kịt. Hừ, cho nên cô ở lại đây, chỉ vì mục đích này sao?
Lục Ngạn Diễm cười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/niem-niem-hon-tinh/1936180/chuong-784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.