Lục Dung Nhan vốn muốn giải thích một phen, nhưng nhìn Lục Ngạn Diễm kia cao cao tại thượng, bộ dáng - vẻ mặt miệt thị, lời giải thích của cô lại không nói ra được.
“Giang đại ca, chúng ta đi trước đi!” bữa tiệc này thật sự không thích hợp với cô.
“Mới tới mà đi đâu!” luật sư Hồng thấy thế, vội ấn cô ngồi lại ghế, “Em dâu, hôm nay bất luận như thế nào, em đều phải kính rượu viện trưởng Lục, kính xong tôi cho cô đi.”
“……”
Lục Dung Nhan lúc này thật sự có loại xúc động, muốn đem ly rượu trực tiếp hắt vào mặt gã họ Hồng này.
Lúc này, cô hối hận! Tìm hắn nhờ kiện tụng? với thái độ nịnh bợ này của gã với Lục Ngạn Diễm, cô cũng đừng nghĩ có thể nhờ hắn vụ kiện ly hôn này.
Mà Lục Ngạn Diễm đối diện thì sao?
Vẫn dáng vẻ cao cao tại thượng chờ xem kịch!
Hoàn hoàn toàn toàn, không muốn thay cô giải vây.
Kỳ thật, hiện tại chỉ cần hắn nói một lời, ly rượu này cô có thể miễn.
Chính là, hắn không có! Mà Lục Dung Nhan cũng biết hắn sẽ không.
“Được! Tôi uống!”
Lục Dung Nhan nói xong, đứng dậy, cầm lấy chén rượu trong tay luật sư Hồng, lập tức uống một hơi cạn sạch, thậm chí liền Giang Trình Minh cũng chưa kịp phản ứng.
Cô uống cạn, đem ly rượu dốc ngược, lạnh mặt hỏi Lục Ngạn Diễm đối diện, “Vừa lòng chưa?”
Quay sang luật sư Hồng, khó chịu nói “Giờ chúng tôi đi được chưa?”
Hồng luật sư vẻ mặt hiện xấu hổ.
Lục Ngạn Diễm lại chỉ lạnh lùng nhíu mày, chưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/niem-niem-hon-tinh/1936217/chuong-767.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.