- Đuôi Nhỏ...
Cố Cẩn Ngôn thăm dò hô lên một tiếng.
Song, không có ai trả lời.
- Diên Vĩ!
Vẫn không có âm thanh đáp lại.
- Tần Diên Vĩ?
Diên Vĩ vẫn không đáp, khiến Cố Cẩn Ngôn có chút luống cuống, không khỏi lo lắng cho Diên Vĩ phía bên trong. Anh sợ rằng cô sẽ vì chuyện xảy ra ngày hôm nay mà nghĩ quẩn.
Cố Cẩn Ngôn đành phải đi tìm chị Lý, mượn chìa khóa dự bị phòng. Cửa mở ra, nhìn thấy Diên Vĩ ở bên trong, tâm trạng căng thẳng của Cố Cẩn Ngôn mới bắt đầu giảm bớt.
Giờ phút này, Diên Vĩ đang trốn sâu trong chăn, cả người cuộn tròn lại đầu cũng giấu tịt vào chăn, trông y hệt bộ dạng chim đà điểu khi ẩn nấp.
Nhìn thấy bộ dạng của Diên Vĩ, ánh mắt thâm trầm của Cố Cẩn Ngôn hiện lên vài tia đau lòng, yết hầu trở nên khô khốc thêm vài phần.
Anh bước vào phòng, đi về gần Diên Vĩ đang co quắp trên giường.
Thân hình cao lớn lặng lẽ hồi lâu bên giường cô, từ cao nhìn xuống nói với người đang trốn trong chăn:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/niem-niem-hon-tinh/1936869/chuong-424.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.