Ngày hôm sau, Mộ Nguyên Xuân liền bị cấm chừng. Trừ bỏ Đỗ Quyên đưa cơm, toàn bộ nha hoàn bà tử không chuẩn tới gần nửa bước.
Mộ Uyển Xuân âm thầm tò mò, lập tức tới tìm Mộ Niệm Xuân tìm lý do.
Mộ Niệm Xuân không chút để ý đáp: “Nghe nói đại tỷ sinh một loại bệnh kỳ quái, trên mặt nổi nốt hồng, hơn nữa còn lây bệnh.”
Mộ Uyển Xuân lập tức đánh mất ý định đi Thưởng Mai uyển tìm tòi trong đầu, thân thiết kéo tay Mộ Niệm Xuân cười nói:“Chúng ta vẫn là đừng đi quấy nhiễu đại tỷ, để cho tỷ ấy an dưỡng.”
Mộ Niệm Xuân nở nụ cười, cùng Mộ Uyển Xuân dắt tay cùng đi khuê học.
Lấy tính tình Mộ Uyển Xuân, không quá hai ngày, tin tức này sẽ gặp truyền khắp cao thấp trong phủ. Tối diệu là, Mộ Nguyên Xuân ngay cả cơ hội biện giải đều không có.
Mộ Nguyên Xuân thình lình xảy ra “Sinh bệnh”, khiến vợ chồng chi thứ hai Mộ Chính Đức nghi ngờ
“Lão gia, Nguyên Xuân hai ngày trước vẫn tốt, như thế nào đi một chuyến phủ Thái tử trở về liền sinh bệnh?” Ngô thị lòng tràn đầy nghi hoặc: “Cũng không thấy thỉnh đại phu đến, bỗng nhiên liền đóng viện tĩnh dưỡng. Thấy thế nào đều có chút không thích hợp.”
Mộ Chính Đức suy nghĩ nói: “Việc này quả thật có chút kỳ quái. Bất quá, nếu đại ca đại tẩu đã không chịu nói rõ, chúng ta coi như không biết gì.”
Ngô thị trong miệng vâng dạ, ở trước mặt Trương thị, đã có ý vô tình nhắc tới việc này: “…… Đại tẩu, nghe nói Nguyên Xuân bỗng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/niem-xuan-quy/439658/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.