Từ trước đến nay,
Những gì mà y đã trải qua,
So với bất cứ người nào khác,
Gian truân hơn nhiều.
Y không phải là Tô Mộng Chẩm.
Mặc dù Tô Mộng Chẩm hiếu thắng cố chấp, sát tính rất mạnh,
Nhưng trời sinh đã có một cổ khí thế, khí phái của lãnh tụ, của người đứng đầu.
Y cũng không phải Vương Tiểu Thạch,
Vương Tiểu Thạch thành thật dễ mến.
Huống chi,
Vương Tiểu Thạch luôn luôn tự do tự tại, không muốn tranh đua với người.
Y cũng không giống Dương Vô Tà,
Dương Vô Tà trung thành tận tâm với Tô Mộng Chẩm, đến chết không đổi.
Y cũng không học được Địch Phi Kinh,
Bất luận mục đích ban đầu là gì,
Ít nhất,
Địch Phi Kinh thật sự vì Lục Phần Bán đường mà cúc cung tận tuỵ.
Y càng không phải Phương Ứng Khán,
Phương Ứng Khán tiếu lý tàng đao, miên lý tàng châm,
(nói cười mà trong lời giấu đao, trong bông giấu kim = miệng nam mô bụng một bồ dao găm)
Phiên thủ vi vân phúc thủ vi vũ,
(ngửa tay làm mây úp tay làm mưa = xảo trá, thái độ thay đổi thất thường)
Nhìn như chất phác thật thà, thật ra lòng dạ hiểm độc.
Vậy nên,
Y không giống bọn hắn.
Y là Bạch Sầu Phi.
Từ ngay từ đầu,
Bạch Sầu Phi đã không thích Phương Ứng Khán.
Y ghét hắn,
Thậm chí có thể nói có phần hận hắn.
Đương nhiên,
Bạch Sầu Phi có chết cũng không thừa nhận,
Cái loại cảm giác này,
Nên nói là ganh tị.
Y ganh tị với hắn,
Ganh tị với Phương Ứng Khán.
Gia thế hiển hách như vậy,
Bối cảnh thâm hậu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nien-thieu-vo-tinh/1910573/quyen-1-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.