Đoan Mộc Thanh Lam nghĩ, đến đây quả là thu hoạch lớn, thứ nhất hắn tìm được một người có tài vì hắn mà làm việc, đến tột cùng có bao nhiêu tài hoa còn chưa biết, chí ít là không hề kém cỏi. Thứ hai là hắn phát hiện một mặt khác của Dĩnh nhi, cuối cùng Dĩnh nhi đã tiếp nhận chuyện mình ra thân vương của Tề quốc, đồng thời làm việc vì Tề quốc, đối với mình mà nói đó là một chuyện cực kì tốt. Đoan Mộc Thanh Lam thấy Đoan Mộc Dĩnh giữ gìn tôn nghiêm cho Tề quốc, trong lòng vui vẻ không lời nào có thể diễn tả được, thật muốn ôm hắn bây giờ, hung hăng hôn hắn.
Đoan Mộc Dĩnh rót rượu cho Đoan Mộc Thanh Lam, cũng thêm cho mình một ít rượu ngon, Đoan Mộc Thanh Lam cùng Đoan Mộc Dĩnh nhìn nhau cười, nâng ly rượu chạm một chút, uống một hơi cạn sạch, trong lòng thư sướng, rượu nhập phế phủ, dĩ nhiên là ngọt.
“Uống ít rượu một chút, ngày mai còn có chính sự phải làm.” Đoan Mộc Thanh Lam buông ly rượu, tửu lượng của hài tử này thực sự không tốt, mới uống một ít, khuôn mặt nhỏ nhắn đã ửng hồng, thực sự là kiều diễm.
“Phiên nhược kinh hồng
Uyển nhược du long
Vinh diệu thu cúc
Hoa mậu xuân tùng
Bàng phất hề nhược khinh vân chi tế nguyệt
Phiêu diêu hề nhược lưu phong chi hồi tuyết
Viễn nhi vọng chi
Kiểu nhược thái dương thăng triêu hà.
Bách nhi sat chi
Chước nhược phù cừ xuất lục ba.
Nông tiêm đắc trung
Tu đoản hợp độ
Kiên nhược tước thành
Yêu như ước tố
Duyên cảnh tú
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/niet-ban-chi-khuynh-phuc/590241/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.