Sáng sớm, Đoan Mộc Thanh Lam rời giường, Đoan Mộc Dĩnh còn đang ngủ say, hắn thương yêu hôn lên mặt Đoan Mộc Dĩnh, thần thanh khí sảng mặc y phục đi ra bên ngoài đại trướng. Sương sớm vẫn chưa tán đi, binh sĩ tuần tra tới tới lui lui, đợi thay phiên. Đoan Mộc Thanh Lam đi tới chỗ đất trống luyện binh, hắn hoạt động tứ chi một chút, bọn lính đều hướng hắn hành lễ, Đoan Mộc Thanh Lam khoát khoát tay, ý bảo bọn họ không cần đa lễ. Đoan Mộc Thanh Lam cầm lấy Huyết Hồn kiếm luyện kiếm một hồi, chợt nghe trên bầu trời có thanh âm kích động của chim chóc, hắn nhìn kỹ, là một con chim bồ câu đang hướng hắn bay tới. Đoan Mộc Thanh Lam vươn một tay, bồ câu đậu trên tay hắn, hắn lấy tờ giấy cột ở chân bồ câu ra, mở vừa nhìn, trên giấy viết thiếu niên quốc chủ Vệ quốc phái người tới tiêu diệt toàn bộ Tố Vân cung. Đoan Mộc Thanh Lam nhíu mày, Dực Cánh còn đang chống đỡ, Đoan Mộc Thanh Lam tính toán một chút, bên người mình mặc dù có Đoan Mộc Dĩnh cùng Kỳ Duyên, hơn nữa kể cả mình, tổng cộng là ba người biết ảo thuật, nhưng Tố Vân cung có hơn một nghìn người, đối phó bọn họ cũng phải nghĩ biện pháp. Hiện tại Đoan Mộc Thanh Lam có chút hối hận, năm đó đuổi hết toàn bộ tiên tri của Tề quốc đi, giờ muốn lợi dụng bọn họ cũng không tìm được người. Thế nhưng lợi dụng bọn họ sẽ đề cao địa vị của tiên tri, Đoan Mộc Thanh Lam không muốn làm như vậy, Đoan Mộc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/niet-ban-chi-khuynh-phuc/590362/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.