“Thân phận, chẳng lẽ ngài đảm nhiệm chức quan ở Tề quốc?” Vương Nguyên Võ nghĩ đến Trình Thu Vũ lập công, hẳn là nhận được tưởng thưởng.
“Ngạch, cái này nói như thế nào ni, Vương phi có phải là chức quan không?” Trình Thu Vũ có chút xấu hổ hỏi.
“… Ngài là Vương phi?” Cằm của Vương Nguyên Võ thiếu chút nữa rơi trên mặt đất, Vương gia của tề quốc cưới nam Vương phi? Thế giới này quá…
“Tứ ca ta thích ca ca, phụ hoàng ta hạ thánh chỉ, tự mình chủ trì hôn lễ.” Đoan Mộc Dĩnh nói một câu khiến Vương Nguyên Võ triệt để chặt đứt ý niệm đưa Trình Thu Vũ trở lại, Vương Nguyên Võ thấy bang hoàng, quốc chủ Tề quốc thực sự là muốn làm cái gì thì làm cái đó, hắn không chú ý cái nhìn của người khác.
“Trình đại nhân, chúc các ngươi bạch đầu giai lão, ta chúc phúc không muộn chứ.” Vương Nguyên Võ cười đến cực mất tự nhiên, chúc phúc cũng cực mất tự nhiên.
Trình Thu Vũ đâu có nhìn thấy, mỉm cười nói: “Cảm tạ ngươi.” Đoan Mộc Dĩnh trong lòng cười đến thắt bụng.
Vương Nguyên Võ lần thứ hai cảm thán Âu Tuấn Trình là một hoàng thượng không may mắn, mỹ nam tử tốt thì không cần, lại rước họa vào hậu cung, còn không biết sau này sẽ thế nào ni, Vương Nguyên Võ thở dài một tiếng, nghĩ trở lại hẳn sẽ mang chuyện này báo cho Âu Tuấn Trình.
Âu Tuấn Trình, trong lòng Đoan Mộc Dĩnh thầm nghĩ, với tính tình của Tố Mạn, ở tại hậu cung của Âu Tuấn Trình khẳng định có hại, Nguyệt Mịch hoàng hậu nhất định
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/niet-ban-chi-khuynh-phuc/590363/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.