Đêm hôm đó, là lần đầu tiên trong những năm qua, Cố Mân không về phòng.
Ta đợi đến khi nến đỏ cháy hết, cũng không nhận được tin tức gì của chàng từ người hầu trong phủ.
Không ai biết chàng đã đi đâu.
Bất đắc dĩ, ta quyết định tự mình đi tìm.
Sau khi tìm khắp những nơi Cố Mân có thể đến, ma xui quỷ khiến thế nào, ta lại nghĩ đến vườn hoa nơi hai người gặp nhau lần đầu.
Quả nhiên, khi ta đến đó, Cố Mân đang ngồi bên cạnh, vẻ mặt vô cùng chán nản.
Khi chàng ngẩng lên nhìn ta, đôi mắt đó đỏ ngầu đến đáng sợ.
Không nói rõ được là tức giận hay đau buồn.
Rõ ràng, chàng không muốn để ý đến ta, quay đầu đi không nói chuyện với ta.
Ta đặt đèn lồng xuống, ngồi bên cạnh chàng, bắt đầu kể từ việc phụ thân ép buộc ta khi xuất giá, cho đến ngày hôm đó chàng ở phòng bên cạnh quán rượu, nghe thấy cuộc trò chuyện của ta và phụ thân.
Ta kể cho chàng nghe tất cả những tin tức mà ta đã tiết lộ cho phụ thân trong hai năm qua.
"Cố Mân, không có tai mắt là ta, Hoàng đế vẫn sẽ cài người khác bên cạnh chàng.
"Thay vì để người khác ẩn náu bên cạnh chàng, như nằm gai nếm mật, chi bằng để ta làm đôi mắt này.
"Hai năm nay chàng bảo vệ ta chu đáo như vậy, ta cũng muốn bảo vệ chàng một lần.
"Trước kia là bị ép buộc, bất đắc dĩ mới làm vậy, bây giờ là ta cam tâm tình nguyện, ngăn cản bọn họ ở bên ngoài.
"Cố Mân, phu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nieu-nieu-nhat-co-giang-son/107569/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.