"Cậu sẽ biết nhưng không phải lúc này"
"Nhưng..."
Nam chen ngang
"Việc của cậu là mỗi chiều qua đây chăm sóc cho tôi, nếu cần thiết cậu sẽ ở qua đêm"
"Tôi ở qua đêm không được"
"Có nói là sẽ ở qua đêm? Khi cần thiết thôi" ngưng lời nói vài giây Nam nói tiếp "thời hạn là đến khi nào tôi hồi phục hẳn"
"Chăm sóc cậu tôi được gì?"
"... cậu muốn được gì?" - Nam khom lưng, hai khuỷu tay chống lên gối, đưa mắt nhìn thẳng vào Kỳ
"...tôi...tôi" - Kỳ còn đang ấp úng thì Nam mở chiếc laptop và nói nhanh
"Cậu muốn mua thứ gì thì bảo với tôi. Coi như đó là tiền công cho cậu. Được chứ?"
"Ừm, vậy bây giờ tôi làm gì?" - Kỳ nhẹ gật đầu
"Dọn phòng giúp tôi" cậu quay sang gọi quản gia "chú giúp con đưa cô Hàn lên phòng"
"Cô Hàn mời cô theo tôi"
Nối gót phí sau của ông quản gia, Kỳ không thể ngờ rằng sẽ có ngày cô được vào ngôi nhà to nhất nhì nước, cô ngó nhìn xung quanh, đồ vật trang trí rất đẹp, rất công phu, và hơn nữa là rất đắt và có giá trị rất cao. Những gì mà có trong khuôn viên nhà mà khi kể đến hay nhận xét thì phải luôn đi kèm chữ "rất", chẳng hạn như rất nhiều, rất đắt, rất đẹp...không chỉ đồ vật trang trí mà ngay cả những bậc thang đều có giá trị Kỳ nhìn đến ngửa người. Kỳ nghĩ thầm trong đầu *ước gì ngôi nhà này sẽ là của mình nhỉ, à ngôi nhà chứ không phải chủ chỉ riêng ngôi biệt thự này thôi*. Đến trước cánh cửa phòng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ninh-ky-xe-hoa-dang-cho-em-day/567434/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.