Ninh Tiểu Nhàn cười nói: “Giọng điệu này của ngươi, càng ngày càng có phong phạm thiên sư.”
Hắn phốc một cái phun xương vịt ra: “Thiên sư là cái gì?”
“Tức là người phàm bắt quỷ.” Ninh Tiểu Nhàn dời đi đề tài nói, “Chủ nhân của thành Đô Linh là Kính Hải vương phủ, nơi có chứa nhiều kỳ quỷ, ta hoài nghi bên trong có người tự ý dùng thuật Vu Hung.” Nàng đem quái sự trên đường nhìn thấy nói lại một lần.
Bạch Hổ trầm ngâm nói: “Nếu là như vậy, ngươi vẫn nên nghe lời Xà Lang Quân nói…, giữ vững chút khoảng cách với người của Kính Hải vương phủ.”
Ngay cả hắn cũng nói như vậy, trong lòng Ninh Tiểu Nhàn nhất thời một lẫm.
Bạch Hổ nói: ” Thuật Vu Hung có nguồn gốc từ thượng cổ, là thần thông ngay cả Đại yêu đều kiêng kỵ không dứt, hơn nữa người nhấc lên quan hệ với nó cuối cùng sẽ không được chết già. Dọc theo đường đi ngươi nhìn thấy nơi nào dùng thuật Vu hung thế? Người phàm tuổi thọ quá ngắn, lại bị đủ loại giới hạn, chỉ sử dụng một chút bề ngoài là sẽ chết. Thuật Vu hung thật sự mà thi triển ra, đất cằn ngàn dặm, sông lớn chảy ngược cũng không có gì là lạ.”
Hắn được rồi đạo quả rồi, liền đem trái cây ở trong tay vứt lên vứt xuống, cười nói: “Ngươi khẳng khái hơn Ba Xà Lang Quân nhiều. Nhớ năm đó, hắn......” Nói tới đây, đột nhiên dừng lại, rồi sửa lời nói, “Chờ hắn ra khỏi ngục, ta sẽ quay lại tìm hắn.”
Hắn chắc chắc Trường Thiên nhất định có thể ra tù như vậy?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ninh-tieu-nhan-ngu-than-luc/2154168/quyen-6-chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.