“Lúc nàng còn là người phàm thú vị hơn chút...” Mịch La lắc đầu, nghiêng người tránh một kích kia. Thầm nghĩ lúc cô nương này vẫn người phàm, vẻ mặt đầy mặt muốn phản kháng rồi lại không thể mới thực sự thú vị. Bây giờ người có thần thông rồi, động một chút là một dao găm bay tới.
Nàng muốn cười lạnh nhưng có một bóng người đã đến gần cửa. Hắn vóc người thấp bé, răng nanh vốn chạy thẳng tới ngực Mịch La sau khi bị hắn ta né tránh thế đi không giảm, vừa lúc đâm thẳng đến khuôn mặt người kia.
Ánh đèn trong phòng vừa mới đập vào mi mắt, ngay sau đó một thanh chủy thủ đã bay tới trước mặt. Người đó lập tức bị dọa sợ nhảy dựng lên, cuối cùng hắn phản ứng mau lẹ, rút binh khí bên hông ngăn cản.
Trong dự liệu, tiếng vang khi lưỡi dao sắc bén va chạm cũng không phát sinh, thời điểm răng nanh sắp đánh trúng vũ khí đối phương đã được Ninh Tiểu Nhàn thu trở lại.
Người kia bất mãn nghiêm mặt, xông lên tức giận nói nàng: “Hơn nửa năm không thấy, đây lễ ra mắt tỷ đưa ta sao?”
Ánh đèn trong phòng chiếu lên mặt hắn, môi hồng răng trắng, một đôi mắt to đen lúng liếng trong sáng tràn đầy thần khí, trên khuôn mặt có hai phần trẻ nít mập nổi giận đùng đùng, chính là Hoàng Phủ Minh đã xa cách hơn nửa năm sao?
“Á, xin lỗi. Vốn không phải tấn công ngươi.” Ninh Tiểu Nhàn tự biết đuối lý, rất dứt khoát nói xin lỗi.
“Không phải tấn công ta?” Hắn đi tới bên cạnh Ninh Tiểu Nhàn, mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ninh-tieu-nhan-ngu-than-luc/2154192/quyen-6-chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.