Edit: Tran Phuong
Beta: Tiểu Tuyền
Một ngày này bọn họ rốt cuộc nhìn thấy diện mạo thật của Nham thành.
Đặng Hạo yêu cầu toàn đội rời giường vào giờ dần, sớm hơn bình thường một canh giờ. Cái gọi là “vọng sơn bào tử mã”, bọn họ tuy thấy Nham thành ở xa xa, nhưng vẫn phải đi hết nửa ngày mới tới. Vừa vào địa phận Nham thành, phong cảnh bên trong lập tức khác hẳn. Những vật nhìn đã nhàm chán như cây cối, hoa cỏ, ổ gà, sườn núi, đều không thấy. Thay vào đó là một mảnh đất, một mảnh lại một mảnh, từng mảnh từng mảnh ruộng đồng nối liền……
Vừa nhìn vườn trà vô bờ, gió thổi lao xao, vườn trà như ca hát, dưới ánh mặt trời tươi cười chào đón khách. Lên núi, đập vào mắt là một mảnh màu xanh, vô số cây trà chỉnh tề như con tằm màu xanh to lớn nằm trên núi, lay động trước gió. Cũng chỉ có trước cảnh đẹp như vậy mới có thể cảm nhận kỳ thực người phàm cũng rất vĩ đại.
Trước vườn trà mênh mông, trước mặt thương đội Vân Hổ, là một tảng đá dựng thẳng đứng tám người ôm không hết, chính diện được người dùng kiếm khắc lên hai chữ : Nham thành. Người viết khẳng định dùng kiếm thay bút, giữa thiết câu ngân hoa là kiếm ý tung hoành, sát khí lành lạnh.
Ọe, có cần vậy không, trên bảng hiệu mà còn cần viết sát khí đằng đằng như vậy, hù dọa thương đội vãng lai sao? Ninh Tiểu Nhàn le lưỡi, Ngôn tiên sinh bên cạnh nhìn thấy, khẽ cười nói: “Đây là do chưởng môn của phái Thanh Hư trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ninh-tieu-nhan-ngu-than-luc/2155199/quyen-3-chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.