Gần mười giờ tối Thẩm Đường mới về đến căn hộ của mình.
Tưởng Thành Duật đón cô từ văn phòng rồi đưa cô về biệt thự của mình ăn một chén cháo rau. Cháo này là do dì giúp việc cố ý nấu cho cô, vẫn giữ hương vị quen thuộc của mấy năm trước.
Cô chỉ bị trật chân và sau lưng bị đập một cái thôi, thế mà Tưởng Thành Duật làm rình làm rang, biến cô thành bệnh nhân.
Tối nay cô đã ăn hết một cái bánh phô mai, sau đó còn húp hết một chén cháo, đau chân thì không thể vận động, sáng mai thức dậy thể nào cô sẽ béo lên vài lạng mất.
Tưởng Thành Duật ôm cô đến tận cửa nhà, bảo cô mở cửa.
Thẩm Đường đập vào vai anh, “Anh bỏ em xuống đi, Viên Viên đang ở nhà, anh vào không tiện đâu.”
Tưởng Thành Duật không buông tay, “Cô ấy vẫn chưa về đâu.”
“?” Thẩm Đường nửa tin nửa ngờ.
“Tần Tỉnh đưa nhân viên công ty em đến hội quán “teambuilding” rồi, sớm lắm cũng phải đến khuya mới giải tán.”
Thẩm Đường như nghe được chuyện cười, “Cậu ta mới đi làm ngày đầu tiên mà đã dẫn người ta đi bar bủng tổ chức teambuilding rồi á?”
Tưởng Thành Duật đáp, “Vui vẻ là chính, teambuilding ở đâu mà chả được.”
Nào phải “teambuilding”, đây phải gọi là mua chuộc lòng người trắng trợn mới đúng.
Tần Tỉnh giỏi nhất là quẩy, theo anh chàng này có khi lại quẩy tung cả nóc.
Tưởng Thành Duật ôm Thẩm Đường vào phòng ngủ, nhưng anh không rời đi ngay, sợ cô đi đứng bất tiện bất cẩn trượt chân trong phòng tắm, Viên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/niu-giu/417509/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.