“Đã lâu không gặp, em khỏe không?”. Anh thật không ngờ cô lại gọi điện thoại cho anh, cũng thật không ngờ, một thời gian dài sau gặp lại, chỉ có thể bình thản hỏi một câu như vậy.
Cô từng là người con gái anh yêu đến điên cuồng, đã làm tim anh đau đớn đến tê liệt. Gần 9 tháng, biển vẫn thế, trời vẫn thế, vẫn là hai người, thế nhưng…
Khi quay đầu lại, không gió, không mưa, cũng không còn tình.
Anh nhìn đồng hồ. Gần 7 giờ, Thải Lăng đang đợi anh, bọn họ hẹn nhau 8 giờ.
Rốt cuộc cô làm sao vậy? Gọi anh ra đây, nhưng lại không nói gì, bảo anh cùng cô uống rượu, giống như trước kia…
Trước kia? Khoảng thời gian đó, không thể quay lại, là do cô lựa chọn, tự tay vứt bỏ…
Anh không uống với cô, chỉ im lặng nhìn cô uống từng ngụm từng ngụm bia vào miệng. Bốn lon bia rỗng bị vứt lăn lóc bên cạnh, định mở lon thứ năm, anh lấy tay ngăn cô, “Tuệ, em uống nhiều rồi”.
Ngoài dự đoán, cô quay lại nắm lấy anh, không chờ anh chuẩn bị tâm lí cho tình huống này, vội hôn chặt môi anh.
Anh kinh ngạc.
Nụ hôn của cô rất cuồng nhiệt, dường như cố ý muốn để lại dấu vết trên người anh, không cho phép anh dễ dàng quên đi, trong lúc môi răng quấn quýt ấy, nếm được vị nhàn nhạt của rượu, cô cắn mút môi anh đến đau nhức.
Anh đẩy cô ra, thở nhẹ, “Tuệ, em làm gì vậy?”.
Cô không để ý đến câu hỏi của anh, vẫn tiếp tục hôn sâu, cố ý đốt cháy anh.
Quan Nghị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/no-em-mot-hanh-phuc/185295/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.