Xung quanh ta là khu rừng trúc nơi chỉ có vào không thể nào ra được đấy sao? Quan sát kỹ cũng chẳng có gì khác với những rừng trúc bình thường, nhưng cũng không thể xem thường được, phàm những thứ càng giống bình thường thì lại càng dễ lấy mạng, không nắm được lối ra vì trước mắt có nhiều hướng rẽ, ta khẽ nhích chân một bước thì...
"Muốn chết!"
Ta chưa kịp hiểu gì đã bị một nội lực kéo lại, nhìn đến chỗ ta đứng lúc nãy đã thủng một lỗ lớn, thật dọa người.
" Cái nữ nhân ngu ngốc như ngươi, đã không có nội công mà còn muốn bỏ mạng tại đây!"
Mặt đen lại, Sát Huyết Dạ cái tên khốn này lại mắng ta, nếu không phải do ngươi, ta cũng đâu phải liều lĩnh thế này?.
"Thả ta đi, hoặc là giết ta, Mạc Tử Cách ta không muốn bị ngươi giam cầm nữa"
Hắn lại nhìn ta bằng ánh mắt mang đầy sát khí đó, cái tên bệnh hoạn này, rõ không thù oán gì, cớ sao lại dồn người khác vào con đường cùng.
"Dù ngươi có chết, ta cũng đem xác ngươi đổi lấy mạng Thất vương hắn"
" Tướng công ta đã làm gì? Mà ngươi hận chàng đến vậy?"
"Không có lý do, đơn giản ta muốn hắn chết, đừng phí lời nữa"
Lần này eo ta đã nằm gọn trong vòng tay của hắn, những móng tay vừa dài vừa đen sì kia đã bán sâu vào da thịt ta, cơn đau ập đến, máu từ chỗ nắm cũng đã chảy ra, hắn là đang muốn dạy dỗ ta đó sao?.
"Ngươi cái tên khốn này..."
Mắt hắn đã đỏ ngầu, khuôn mặt nhăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/no-tinh-ngan-kiep-tra-mot-lan/1664513/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.