Cơn mưa kéo dài thật lâu.
Trong phòng phát trực tiếp đen ngòm, không thể nhìn thấy gì ngoài những âm thanh không rõ và tiếng mưa rơi.
Nhưng số người xem vẫn tăng dần, không hề giảm bớt.
Dù không thấy hình ảnh, họ vẫn để trang web mở để được thông báo ngay lập tức khi có hình trở lại.
Trong hang tối om, Lâm Thiên Du cũng không biết bây giờ là mấy giờ. Trời vẫn đổ mưa nên cô không vội dậy, ôm lấy báo hoa đang ngủ vào lòng, cúi xuống hôn lên trán nó.
Giấc ngủ bị quấy rầy khiến báo hoa lười nhác mở mắt ra liếm lên trán cô rồi tiếp tục ngủ.
Lâm Thiên Du nhẹ giọng chào nó: "Chào buổi sáng Hoa Hoa".
"Gầm..."
"Mấy giờ rồi nhỉ?" Cô xoa xoa giữa hai chân mày rồi với tay lấy đồng hồ cạnh gối. "Sao đã hai giờ chiều rồi?"
Không lạ cô đang thấy hơi đói bụng.
Không ngờ cô ngủ li bì thế.
Được ngủ ngon nên Lâm Thiên Du cảm thấy tinh thần phấn chấn hẳn lên. Cô ngồi dậy rồi phục hồi hình ảnh phát trực tiếp:
"Chào buổi sáng mọi người. Như các bạn thấy, bên ngoài vẫn đang mưa nên chắc hôm nay không có hoạt động ngoài trời đâu."
[Ây da da ôm báo hoa trộm như thế có ổn không, bọn mình không được sờ thì thôi đi, giờ cô ấy còn không cho nhìn nữa à!]
[Mình không xem có một đêm thôi mà, xin hỏi cô đã ôm con báo hoa vào lòng kiểu gì vậy???]
Phòng trực tiếp có chế độ nhìn đêm nên không lo hình ảnh khó nhìn trong hang tối.
"Ôm vào lòng kiểu này này."
Lâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/noi-chuyen-phiem-voi-dong-vat-hoang-da-trong-show-truc-tiep-toi-bong-noi-tieng-toan-mang/2715188/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.