Hổ quanh quẩn một lúc, nằm phịch xuống đống cỏ kia, những cọng cứng bị nặng nề đè lên, chiều cao hạ thấp đi rất nhiều.
Nó nằm sấp, đuôi đập đập xuống cỏ, mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Thiên Du.
Còn Lâm Thiên Du sau thoáng tỉnh lại đã lại rơi vào hôn mê.
Một lúc, hình ảnh Lâm Thiên Du bất tỉnh và hổ nằm canh bên tạo nên bầu không khí yên tĩnh hài hòa.
Xe đi đến giữa đường.
Đạo diễn Tô nhận được danh thiếp điện tử của trợ lý.
Thêm bạn xong, chưa kịp giải thích tình huống thì đã nhận được lời mời video.
"Xin chào, tôi là đạo diễn Tô Vũ Hành của chương trình Hoang dã."
Người đàn ông trên video mắt mày sáng sủa, đôi mắt phượng hẹp dài, khóe mắt hơi nhếch lên, mặc dù mặt không biểu cảm gì nhưng toát lên sự uy nghi không tức giận cũng đáng sợ, anh khẽ gật đầu:
"Xin chào, Phong Tĩnh Dã."
"Bây giờ tôi đang trên máy bay, khoảng 12 tiếng nữa mới tới đảo."
Anh dừng một chút, rồi Phong Tĩnh Dã hỏi:
"Tình hình bây giờ thế nào? Loài hổ thông minh hung dữ, ý thức lãnh thổ rất cao này sẽ không chịu để người hoặc động vật xâm phạm lãnh thổ của nó còn sống sót ra ngoài. Trước đó ông có nói khách mời của ông có thể... "
Tô Vũ Hành: "Khách mời không sao, trông cô ấy ổn mà."
Phong Tĩnh Dã ngập ngừng, "Ổn à?"
Từ này có vẻ không phù hợp với hoàn cảnh.
Trợ lý bảo anh là đạo diễn Tô Vũ Hành khi gọi điện sang giọng nói rất lo lắng, gần như sắp khóc, rõ ràng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/noi-chuyen-phiem-voi-dong-vat-hoang-da-trong-show-truc-tiep-toi-bong-noi-tieng-toan-mang/2718665/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.