Chương 33 Tác giả: Thập Tê | Editor: Chan Thật lòng mà nói, Tạ Vũ Xuyên không để tâm đến chuyện đó. Là một học sinh mỹ thuật, việc vẽ người mẫu khỏa thân là điều quá đỗi bình thường, cho dù lúc đầu Bạch Du có mang mục đích gì khi đến sân bóng rổ để vẽ đi chăng nữa thì cũng chẳng phải chuyện gì đáng xấu hổ. Dù sao thì vóc dáng của học sinh thể thao cũng là thứ mà Tạ Vũ Xuyên hồi cấp ba không khỏi ngưỡng mộ. Ngược lại, những người tự cho mình là đúng, chuyện bé xé ra to mới là những kẻ nên tự xét lại bản thân. Vì vậy, khi Bạch Du dè dặt giải thích với cậu, Tạ Vũ Xuyên mới nhận ra, chuyện này đã để lại một bóng ma trong lòng một người học vẽ từ nhỏ đến mức khiến anh ấy từ bỏ bút vẽ, nỗi ám ảnh trong lòng Bạch Du còn nghiêm trọng hơn cậu tưởng nhiều. Tạ Vũ Xuyên vặn nhỏ âm lượng trong xe, nhân lúc đèn xanh nhấp nháy những giây cuối cùng liền đạp ga, xe đột ngột tăng tốc, dần bỏ lại những chiếc xe đang chậm rãi dừng lại sau vạch trắng. “Đèn đỏ vừa nãy là 90 giây, theo tốc độ hiện tại, trong 90 giây này tôi có thể lái đi được gần 1,5 km.” Giọng Tạ Vũ Xuyên nhàn nhạt, không rõ cảm xúc. “Có những chiếc xe chạy song song với chúng ta suốt quãng đường, cũng có xe luôn bám theo sau, nhưng chỉ có xe tôi là kịp vượt qua trước khi đèn chuyển đỏ. Cho nên anh thấy đấy, dù có đi song song cả đoạn đường, nhưng qua 90
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/noi-co-bien-thap-te/2908660/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.