Loại bướm này chắc chỉ tồn tại trong ô vuông này, dù sao thì hoàn cảnh mấy ô vuông xung quanh đều cực kỳ khắc nghiệt, mấy con bướm hẳn không thể nào sinh tồn được.
Cậu nhìn một lúc, cảm thấy bướm sẽ không cắn người nên dứt khoát không động đậy, cho con bướm kia tiếp tục đậu.
Gió nhẹ lướt qua làn da của Từ Bảo Bảo, làm cậu cảm thấy cực kỳ thoải mái, khóe miệng của cậu mang theo một loại tươi cười thản nhiên, lại nhắm hai mắt lại, tính nhân cơ hội này ngủ bù.
Vì thế lúc mấy người hệ cơ giáp hoàn thành chương trình huấn luyện viên giao cho đầu tiên cũng được đưa đến nơi này, bước vào ô vuông liền thấy một dáng người thon gầy nằm trên thảm cỏ xanh biếc mềm mại, có hơn mười con bướm màu lam đậu trên người…
Cánh bướm màu lam kia to gần bằng bàn tay người, chúng nó đậu trên người Từ Bảo Bảo một lúc rồi lại bay lên trời, cảnh lúc này như là một bức tranh vậy.
Mấy học sinh kia ngơ ngác nhìn Từ Bảo Bảo đang khép hờ mắt, khó hiểu mà cảm thấy khuôn mặt không quá diễm lệ, cùng lắm cũng chỉ được coi là thanh tú kia, trở nên xinh đẹp một cách lạ thường…
Mấy người đó nhìn nhau, tỏ vẻ là chẳng có ai biết Từ Bảo Bảo cả, nhưng nhìn cảnh tượng cách đó không xa thì không ai dám bước lại gần, chỉ sợ quấy rầy giấc ngủ của Từ Bảo Bảo.
Mấy người bọn họ đều là thiên tài hệ cơ giáp, ngày thường cao lớn thô kệch, nhưng khi nhìn thấy một màn này vẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/noi-kho-trong-long-tu-bao-bao/2721379/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.