Đường Cát với cha của mình chính là tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn, lúc này kể hết tất cả mọi chuyện đã xảy ra trong hôm nay cho cha của cậu ta, cũng chính là Đường Lập Minh.
(知无不言言无不尽: tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn: đã biết thì không có cái gì là không nói, mà đã nói thì nói vô tận)
Sau khi Đường Lập Minh nghe xong, nhìn về phía Từ Bảo Bảo.
Từ Bảo Bảo nói: “Chuyện này, bởi vì một số nguyên nhân, cháu không thể nói… Nếu ngài thực sự muốn biết thì có thể hỏi người yêu của ngài.” Nói xong, Từ Bảo Bảo làm động tác xin lỗi.
Nếu Đường Lập Minh đã có thể bò đến được vị trị hiện tại, mặc dù có một phần là do sức mạnh cường đại, nhưng phần lớn vẫn là dựa vào đầu óc. Cho nên lúc nhìn đến Từ Bảo Bảo, ông ta phân chia cậu vào bên trong một cái trận doanh, vì thế cũng không buộc cậu phải nói.
Chỉ đáng thương Đường Cát, còn cho rằng cha của mình trở lại thì có thể ép hỏi chuyện từ miệng của Từ Bảo Bảo, kết quả cha cậu ta chả có tí tác dụng nào, cuối cùng lại còn tỏ vẻ có thể hiểu được…
Hiểu được…
Cái *beep* á!
Đường Cát cực kỳ không vui.
Bình thường Đường Lập Minh cũng tương đối cưng chiều Đường Cát, nhưng cũng không phải luôn sủng nịnh, sau khi cau mày nói hai câu răn dạy Đường Cát, Đường Lập Minh nói: “Bác đi gặp người yêu của bác.”
Từ Bảo Bảo lập tức tường thuật lại những chuyện xảy ra bên ngoài cho ba tiểu tinh qua thần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/noi-kho-trong-long-tu-bao-bao/2721386/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.