Từ Bảo Bảo cũng định về nhà, nhưng mà không phải bây giờ.
Hiện cậu muốn nghe thêm về tình huống bên này của Nghiêm Trạch Thừa, ít nhất cho đến lúc Đường Lập Minh nói cậu không thể ở đây nữa thì cậu mới đi.
Chuyện liên quan đến người gien xứng đôi của chính mình, da mặt của Từ Bảo Bảo nhất định phải dày hơn một chút.
Nhưng Nghiêm Trạch Thừa hiển nhiên không nghĩ như vậy. Tuy rằng lúc trước anh đã đáp ứng nói tất cả mọi thứ cho Từ Bảo Bảo, cũng tỏ vẻ sẵn lòng tin tưởng Từ Bảo Bảo, nhưng dưới loại tình huống nguy hiểm như này, anh cũng không muốn liên lụy đến cậu.
Anh nhăn mày: “Hiện tại trên cơ bản tôi có thể đoán được tình huống của bản thân… Bây giờ tôi nói cho em biết, tôi cũng không quá lạc quan đối với tình huống của chính mình. Nếu tôi không cẩn thận chết, em phải đi tìm người Bạch gia, biết chưa?”
Từ Bảo Bảo: “…”
Nghiêm Trạch Thừa nhìn thoáng qua người xung quanh, ánh mắt tập trung trên người Đường Lập Minh, anh chào theo kiểu quân lễ, nói: “Đường thượng tướng, tôi bằng lòng phối hợp trị liệu. Thế nhưng xét thấy người yêu của ngài là bạn của người yêu tôi, ngài có thể giúp tôi chăm sóc Từ Bảo Bảo một chút được không?”
“Đương nhiên có thể.”
Bình thường nếu nhắc đến Phù Dao, Đường Lập Minh trên cơ bản đều không từ chối.
Nghe được cam đoan của Đường Lập Minh, Nghiêm Trạch Thừa lập tức thở dài nhẹ nhõm. Anh sờ đầu Từ Bảo Bảo: “Ngoan, tôi biết bây giờ em chắc chắn đang mắng tôi trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/noi-kho-trong-long-tu-bao-bao/2721391/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.