Em sẽ đợi chị chứ?
*
Khi Khương Dư Sanh biết được chuyện này thì đã là sáng hôm sau.
Mùa đông đến muộn, sáu giờ rưỡi, trời đất vẫn còn bao phủ trong một màu xám nhạt có độ bão hòa thấp, có sương mù, những con hẻm chật hẹp, những bức tường thấp, những cành khô và lá rụng đều mang tính thẩm mỹ rất Wabi-sabi.
Khương Dư Sanh thức dậy theo đồng hồ sinh học, mở rèm, mở cửa sổ, dựa vào bậu cửa sổ để tận hưởng một lúc. Ngay khi định chụp ảnh và chia sẻ nó với Bạc Tô thì chợt nghe thấy điện thoại trên bàn đầu giường rung lên hai lần, hình như có tin nhắn WeChat đến.
Nàng bước đến, ngồi xuống, lấy điện thoại di động ra thì thấy là của Bạc Tô.
"Dậy chưa?" Bạc Tô hỏi ngắn gọn.
Khương Dư Sanh cảm thấy có chút kỳ quái, hôm nay sao cô lại dậy sớm như vậy?
Kể từ đầu mùa đông, chất lượng giấc ngủ của Bạc Tô đã được cải thiện đáng kể. Dù vẫn khó ngủ trọn một đêm, nhưng vào những buổi sáng không có công tác, cô có thể ngủ liên tục sáu tiếng trong nhiều ngày liên tục.
Vì vậy, đã lâu Khương Dư Sanh không nhận được tin nhắn buổi sáng của Bạc Tô trước bảy giờ.
Nàng gửi biểu tượng cảm xúc "Chào buổi sáng" và trả lời: "Dậy rồi."
Ngay lúc nàng đang định hỏi tại sao hôm nay cô lại dậy sớm như vậy thì ngay sau đó, cuộc gọi đến của Bạc Tô lại kết nối.
Thần kinh của Khương Dư Sanh giống như bị thứ gì đó chấn động, vô thức trở nên căng thẳng.
Đây không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/noi-mat-troi-chieu-roi/1803706/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.