Edit by:Kimin
Đau, đau đớn đến tận xương tủy, cảm tưởng như toàn bộ xương cốt trên thân thể bị bẻ gãy từng cái từng cái một...
Harry dùng hết sức để mở mẳt, xung quanh chỉ là một khoảng trắng xóa, không biết là đâu, cũng chẳng thấy lối về.
Nơi rốt cuộc là chỗ nào cơ chứ...
Draco...
Chú Sirius...
Ron...Hermione...
...
Mọi người đang ở đâu vậy?
Ở nơi đâu?
Nơi đâu?
...
Gương mặt tươi cười của bọn họ xuất hiện rồi lại vụt biến, Harry vô lực vươn tay về khoảng không trống trãi, suy sụp buông thõng tay...Tất cả bọn họ đều không có ở đây...Không có ai hết...
Mang theo tâm trạng không mục đích đi về phía trước, trước mắt cậu đột nhiên xuất hiện vài cánh cửa. Harry tò mò đi đến trước một cánh cửa, nhẹ nhàng đẩy nó...
"Chúa tể, hãy để tôi tìm thằng nhóc...", giọng nói quen thuộc, mang theo sự hèn mọn mà ngày thường chưa bao giờ nghe qua. Là lão Snape, con dơi đầu đầy dầu đó. Harry nói trong lòng, thôi kệ đi, dù sao cũng là người quen.
Harry rón ra rón rén đến gần, nhưng tình cảnh trước mặt khiến cậu lâm vào hoảng sợ. Giáo sư độc dược bình thường miệng lưỡi độc ác, sức mạnh vô đối lại quỳ dưới chân một người, hôn vạt áo chùng của hắn ta. Hắn ta là ai? Harry lần theo tấm áo đen phía trước mình, đối diện cậu chính là một đôi mắt đỏ chót. Người đàn ông mặt rắn với nước da tai tái...Voldemort! Harry vô thức "A"" lên một tiếng sợ hãi, chẳng qua cũng không ai thèm để ý đến cậu. Harry trong lòng còn sợ sợ vỗ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/noi-nga-re-thoi-gian/1393061/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.