Lớp của Tạ Ngôn Chiêu có 21 người, cô gái trước mặt tên là Cố Kha. Tạ Ngôn Chiêu và cô ta không thân, hay nói đúng hơn là, Tạ Ngôn Chiêu không thân với bất kỳ ai trong lớp, nhưng cô nhớ rõ người này, bởi vì cô ta có một chút đặc biệt.
Cô ta thường xuyên kêu Tạ Ngôn Chiêu giúp cô ta làm bài tập nhiếp ảnh, Tạ Ngôn Chiêu cảm thấy không thể hiểu được cô ta, lần nào cũng từ chối cô ta, hơn nữa lý do cũng rất đầy đủ —— chuyện của ai người nấy làm.
Sau này không biết vì lý do gì, cô ta tạm nghỉ học, kể từ đó Tạ Ngôn Chiêu không còn gặp lại cô ta nữa.
Không ngờ sau 5 năm, lại có thể chạm mặt ở ngôi trường cũ.
“Cậu đang đi học hay là đến chơi?” Tạ Ngôn Chiêu hỏi.
“Tôi đang học.” Cố Kha nói.
“Nghiên cứu sinh à?”
Tạ Ngôn Chiêu nghĩ, sinh viên chuyên ngành nhiếp ảnh mà muốn học lên nghiên cứu, hẳn là muốn nghiên cứu sâu hơn về lĩnh vực này.
Nhưng khi nghe đối phương nói: “Không phải, chỉ là hệ chính quy thôi.”
Tạ Ngôn Chiêu giật mình nhìn cô ta: “Cậu vẫn chưa tốt nghiệp à?”
Cố Kha vốn định hàn huyên với cô trước một chút, không ngờ cô vừa lên tiếng đã hỏi một vấn đề khó xử như vậy. Mặt Cố Kha hơi ngượng, “Tôi đổi chuyên ngành, thi lại một lần nữa.”
“Thi lại? Không phải có thể học song bằng sao?”
Thời đại học Tạ Ngôn Chiêu cũng học song bằng, bằng thứ hai của cô là ngành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/noi-tieng-sau-khi-cung-voi-em-trai-ruot-bi-anti-khap-internet-pha-game-trong-show-giai-tri/2724846/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.