Nếu không chạm đến giới hạn cuối cùng, Tạ Ngôn Chiêu sẽ luôn không đuổi tận giết tuyệt, nhưng không chịu nổi có người tự mình vội vã tìm đường chết.
Nữ phụ viết ở trang cuối cùng của nhật ký: Hôm nay anh ấy chủ động nhắn tin cho tôi, hẹn gặp mặt tôi ở 1893, hy vọng sẽ có kết quả tốt đẹp.
Chuyện Tạ Ngôn Chiêu không công bố ra, cứ như vậy bị phơi ra ngoài ánh sáng một cách bất ngờ.
【 1893 là cái gì? Quán bar sao? 】
【 Đúng là có mở quán rượu, nhưng mà không phải quán bar, là khách sạn. 】
【 Là khách sạn 5 sao ở phía đông thành phố đó hả, một nửa nằm trên phố thương mại, một nửa nằm trong ngõ nhỏ, tên đầy đủ hình như là Tây Viên 1893. 】
【 Chúng ta tạm thời coi Tạ Ngôn Chiêu như là fan của anh ta lúc đó đi, hẹn fan đến khách sạn, là muốn làm gì??? 】
【 Còn có thể làm gì, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết. 】
【 Một bên bị lộ có bạn gái, một bên còn muốn ngủ với fan sao? 】
【 Cái gì??? 】
【 Thật đúng là muốn nhân phẩm không có nhân phẩm, muốn đạo đức nghệ sĩ không có đạo đức nghệ sĩ, sụp đổ tan tành rồi, nhanh chôn đi! 】
Nhìn đến trang cuối cùng, Cố Kha mới bừng tỉnh nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề, cả người cô ta rơi vào một loại kinh hoàng và ảo não tột độ.
Cô ta khổ sở lắm mới tìm được cuốn nhật ký này, thức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/noi-tieng-sau-khi-cung-voi-em-trai-ruot-bi-anti-khap-internet-pha-game-trong-show-giai-tri/2724848/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.