Lệ Ảnh Yên bị người nam nhân trước mắt này chất vấn liền hết hồn, đôi mắt nước trong suốt khiếp sợ kinh ngạc nhìn ông ta.
Sao ông ta biết trên người mình có khối Tử Ngọc? Chuyện này, không có mấy người biết được!
"Trên người ta nào có Tử Ngọc gì đâu, ngưoi cho ta là ngọc gia bảo à, xuất thân như thế còn có thể mang khối ngọc rách ư? Thật sự là buồn cười!"
Lệ Ảnh Yên tức giận nói, nàng cảm giác trong khối Tử Ngọc giấu một câu đố thân thế của mình. Mà người này, ông ta là muốn tới giết bản thân, làm sao có thể nói bí mật này cho ông ta chứ?
Cho dù ông ta biết, hoặc là không biết bí mật Tử Ngọc này, hiện tại Lệ Ảnh Yên đều không quan tâm rồi.
Nghe được câu trả lời của Lệ Ảnh Yên, Liêu Chiêm Hạo vẫn không chịu tin tưởng lời của nàng, dù sao các nàng thật là quá giống nhau.
"Ngươi... ngươi tên gì?"
"Cẩu Đản!"
"Đây là cái tên quỷ quái gì?"
"Có quỷ quái gì đâu? Không có phụ thân thương, không có nương yêu, ta nhảy ra từ trong tảng đá, không gọi Cẩu Đản thì gọi là gì?"
Lệ Ảnh Yên trả lời lưu manh, trong giọng nói ngượng ngùng tràn đầy khinh thường.
Nam nhân này thật đúng là kỳ quái, vừa bắt đầu còn nghiêm nghị chính khí nói muốn giết mình, hiện tại lại ở đây hỏi đông, hỏi tây. Hàng này giống như bị lừa đá quá đi? Hoặc là hồi nhỏ bị tê liệt?
Thấy Lệ Ảnh Yên không phối hợp như vậy, Liêu Chiêm Hạo sớm tức đỏ hai mắt, giận không kềm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/nu-can-ba-dot-kich-vuong-gia-chay-mau/247487/chuong-158-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.